*Mic. Bùi Công Thuấn
|
1. Ý nghĩa của hành hương 2. Các Trung tâm hành hương Đức Mẹ. 3. Núi Cúi “Linh địa hiếm có” 4. Tổng quan về Trung tâm hành hương Đức Mẹ Núi Cúi 5. Đức Mẹ Núi Cúi – là linh địa của đức tin. 6. Giá trị của hành hương Đức Mẹ Núi Cúi
|

HÀNH HƯƠNG LÀ GÌ?
Đối với người Công giáo, hành hương là đi đến những nơi thánh thiêng, để chiêm ngưỡng những công trình văn hóa; từ đó nhận ra vẻ đẹp kỳ diệu của Thiên Chúa, Đấng Sáng tạo; vừa “để trải nghiệm đời sống tâm linh, cầu xin một ơn, một phép lạ, một sự chữa lành, sự bình an, hoặc để tĩnh tâm sám hối v.v”[[1]]
“Hành hương” còn mang ý nghĩa tượng trưng. Hội thánh là Hội Thánh lữ hành trên đường tiến về Giê-ru-sa-lem thiên quốc[[2]].
Trong lịch sử của Giáo hội, đã có nhiều cuộc hành hương.
Mô-sê dẫn dắt dân Israel ra khỏi Ai Cập – qua sa mạc, trải qua những thử thách, cám dỗ và tội lỗi, tiến về Đất Hứa (Sách Xuất hành).
Ba Vua cũng là những người hành hương. Theo tiếng gọi tâm linh, họ lên đường. Ánh sao lạ dẫn họ tìm đến Be-lem thờ lạy Chúa Hài đồng và tiến dâng lễ vật (Mt 2, 1-12).
Thánh gia cũng hành hương: “Hằng năm, cha mẹ Đức Giêsu trẩy hội đền Giêrusalem mừng lễ Vượt Qua. Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ.” (Lc 2, 41-42).
***
CÁC TRUNG TÂM HÀNH HƯƠNG
Hiện nay có nhiều thánh địa Công giáo trở thành trung tâm hành hương trên thế giới: Đất thánh Giêrusalem, Tòa thánh Vatican (Rôma). Và những nơi Đức Mẹ hiện ra, làm nhiều phép lạ: Đức Mẹ Loreto ở Ý (nơi lưu giữ ngôi nhà của Thánh Gia); Đức Mẹ Lộ Đức (Lourdes 1858) ở Pháp; Đức Mẹ Fatima (Bồ Đào Nha 1917). Đền thánh Đức Mẹ Guadalupe (Mexico 1531); Đền Thánh Aparecida (Vương cung thánh đường ở Aparecida, São Paulo, Brazil [[3]]), Đức Mẹ Mễ Du (Medjugorge-Nam Tư 1981[[4]]), Đức Mẹ Naju (Đức Mẹ khóc 700 ngày tại Naju Hàn Quốc 1985[[5]]), Ðức Mẹ Ðen (Bỉ), Ðức Mẹ núi Camêlô (Camêlô là núi thánh, còn gọi là Cát Minh. Dòng Camêlô: 1226.-Chile)
Ở Việt Nam có
Thánh địa La Vang ở làng Cổ Vưu, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị, Tổng Giáo Phận Huế. Vua Cảnh Thịnh nhà Tây Sơn (1783-1802) cấm đạo. Một số giáo dân trốn vào rừng hẻo lánh La Vang để tránh bị bách hại và giữ đạo. Đức Mẹ đã hiện ra với họ ngày 17/8/1798 tại Hải Phú, Hải Lăng, Quảng Trị. Giáo dân nhìn thấy Ðức Mẹ tay bồng Chúa Hài Đồng, có Thiên Thần chầu hai bên. Mẹ an ủi giáo dân: “Mẹ đã nhận lời các con cầu xin. Từ nay hễ ai chạy đến cầu khấn Mẹ tại nơi này. Mẹ sẽ ban ơn theo ý nguyện“[[6]].

Đức Mẹ Trà Kiệu: Nhà thờ kính Ðức Mẹ xây trên đồi Bửu Châu, xã Duy Sơn, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam, Giáo phận Ðà Nẵng. Trà Kiệu là cố đô của người Chiêm Thành xưa. Năm 1898, đền thờ được xây dựng để ghi nhớ sự kiện Đức Mẹ phù hộ cho giáo dân trong cuộc chiến 20 ngày đêm chống lại Phong trào Văn Thân bách hại (từ 1/9/1885) [3, đd].

Đức Mẹ Tà Pao : Tà Pao thuộc xã Ðồng Kho, huyện Tánh Linh, tỉnh Bình Thuận, Giáo Phận Phan Thiết. Tà Pao theo tiếng dân tộc K’Ho nghĩa là giấc mơ đẹp. Tượng được xây dựng từ 1959 và bị bỏ quên trong thời gian chiến tranh. Năm 1991, tượng Ðức Mẹ được Ðức Cha Nicôla Huỳnh văn Nghi, Giám Mục Phan Thiết, trùng tu lại. Việc trùng tu hoàn tất năm 2007[3, đd].
Đức Mẹ Măng Đen :. Măng Ðen là tên bản thượng thuộc xã Ðắc Long, huyện Kon Plong, tỉnh Kontum, Giáo Phận Kontum. Năm 1971 Linh Mục Tôma Lê Thành Ánh trao tặng tiền đồn Măng Ðen một tượng nguyên mẫu Ðức Mẹ Fatima. Thời gian chiến tranh, tượng bị lãng quên… Năm 2004, khi thi công mở Quốc lộ 24, một công nhân Công Giáo đã mang tượng Ðức Mẹ về phục chế, vì tượng đã mất đầu và hai tay. Phần đầu phục chế được, nhưng hai tay sau nhiều lần cố ráp nối vẫn lại rời ra, nên để nguyên Tượng Ðức Mẹ cụt tay như ta thấy ngày nay. Ý nguyện của Ðức Cha giáo phận cùng con cái muốn nhận Ðức Mẹ là Quan Thầy Người khuyết tật.[3, đd]
Mẹ La Mã, Bến Tre : Nhà thờ La Mã ở huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre, Giáo Phận Vĩnh Long. Năm 1930, khi thành lập họ đạo Sơn Ðốc, Lm Luca Sách, chánh xứ Cái Bông, đã tặng nhà thờ ảnh Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp. 1947 giáo dân phải tản cư vì chiến tranh. Ðầu năm 1950 ông trùm họ đạo mang ảnh Ðức Mẹ về giao cho con trai cất giữ. Ngày 2/2/1950 quân Pháp bố ráp vùng Bầu Dơi, có người chạy đem theo ảnh Ðức Mẹ nhưng dọc đường sợ hãi ném xuống sông. Ba tháng sau, ngày 5/5/1950, một phụ nữ đạo Cao Ðài đi mò cua bắt ốc, vô tình vớt được ảnh, nhưng ảnh đã bị lu mờ vì bùn bám đầy. Con trai ông trùm xin lại đem về lau chùi sạch sẽ, nhưng ảnh vẫn không lộ hình nên không thể thờ kính, bèn gác trên mái nhà. Khi ông trùm sang giúp con dọn dẹp nhà thấy tấm hình, ông la rày và đem ảnh về đặt trên bàn thờ. Tháng 10/1950 chiến tranh lại bùng nổ, dân làng Bầu Dơi chạy trốn chỉ còn hai cha con ông trùm núp sau bàn thờ luôn miệng cầu xin Ðức Mẹ phù hộ. Chiến cuộc chấm dứt, nhà cửa bị hư hại, nhưng tủ thờ còn nguyên vẹn. Ông ngước nhìn lên ảnh thì thấy hình Ðức Mẹ hiện rõ. Ngày 20/6/1951 họ đạo La Mã đã long trọng rước Ðức Mẹ về nhà thờ.
Đức Mẹ Bãi Dâu : Đài Đức Mẹ, nhà thờ, và tượng Chúa Giêsu Tao Phùng ở Vũng Tàu. Các công trình này được Giáo phận Xuân Lộc tái thiết dịp kỷ niệm 25 năm thành lập giáo phận. Lm Dom Nguyễn Chu Trinh chịu trách nhiệm điều hành công việc. Tượng Đức Mẹ Bãi Dâu là tượng Đức Mẹ Là Mẹ Thiên Chúa, cao 25m dựa vào vách núi cao gần 200 m. Mẫu tượng của nghệ nhân Xuân Thu. Để hoàn thành được tượng Đức Mẹ phải mất hai năm. Ngày 22/7/1997 lễ đại triều, giáo phận tổ chức lễ khánh thành trung tâm và kỷ niệm 22 năm Giám mục của Đức Cha Phaolô Maria Nguyễn Minh Nhật, Giám mục giáo phận [[7]].
***Xem tiếp P2

