Thơ: Trăng về Núi Cúi – ST : GB. Sỹ Trọng

( Sáng tác thật hay của Thầy GB. Sỹ Trọng ) Có phải ngàn năm núi cúi đầu ? Bây giờ thức dậy giữa đêm thâu, Lắng nghe tiếng khóc thai nhi chịu, Núi thẳm rừng sâu cũng nghẹn sầu….

TUONG ME NUI CUI
          Có phải ngàn năm núi cúi đầu?
          Bây giờ thức dậy giữa đêm thâu
          Lắng nghe tiếng khóc thai nhi chịu,
          Núi thẳm rừng sâu cũng nghẹn sầu.
Núi Cúi nghiêng đón một vầng trăng
Đất Mẹ niềm vui trước gió ngàn
Vang tiếng chim rừng cao giọng hót,
Mây trời đan quyện lấy không gian.
Rất khẽ, bao đời một ước mơ,
Làm nơi cung kính để tôn thờ
Mẹ hiền mong mỏi đàn con nhỏ
Quy tụ về đây dệt ý thơ.
Nghe lời nhắn nhủ của Cha yêu
Khắc khoải suy tư những sớm chiều
Con biết vầng trăng kia đã mọc,
Áp đầu bên núi đẹp như thêu.
Nơi chốn hoang vu vắng vẻ này,
Đoàn con yêu mến Mẹ nồng say
Trăng ngà lấp lánh soi triền núi,
Thanh khiết đài hoa nở đặn đầy.
Mẹ dõi mắt nhìn thương chúng con
Mặt hồ nghe tiếng thác Trị An
Đất lành chim đậu, Ngày Mai đến
Trong gió Tin Mừng, cất tiếng vang …
Mai Mẹ về ! …
Mẹ chưa về con đã có niềm riêng,
Đêm trăng ấy vô cùng lãng mạn
Núi Mẹ đứng nguyên hình nguyên dáng
Con ngắm nhìn theo tán lá rừng xanh.
Mai Mẹ về, chim hót đón bình minh
Đoàn con Mẹ dưới chân quỳ khấn nguyện
Bao khát khao, tâm tư, tình quyến luyến
Dâng Mẹ hiền, dâng hết nỗi buồn vui.
Mẹ về trong gió lộng chiều xuôi,
Câu hát cũ dân ca người Nam bộ
Thác Trị An ngày đêm dòng nước đổ
Mặt hồ xanh lấp lánh ánh trăng mờ.
Mẹ về trong gió lộng chiều mơ,
Dân phấn chấn mở đường ra nghinh đón
Lũ trẻ thơ đồng thanh như chim hót,
Lời vàng thơm môi đỏ tựa Thiên thần.
Mẹ về trong gió lộng chiều Xuân,
Đỗ mai nở ngập tràn khu phố
Bằng lăng khoe, sắc màu tím vỗ
Mênh mang chiều, triền núi ngỏ lời yêu.
Mẹ về trong gió lộng chiều xiêu,
Mưa rất mịn, khẽ tìm ai tóc ướt
Đường lên núi, khéo đi kẻo trượt
Mưa giăng giăng, mưa phủ trắng lưng đồi.
Chỉ mưa chiều nhè nhẹ vậy thôi
Tạnh mưa, liền đêm trăng lại sáng
Không gian trải dài rất lãng mạn
Núi cúi đầu mà tuyệt đẹp, nên thơ.
Mai Mẹ về, con dệt ước mơ,
Đong lấy chữ thành trang hồi ký
Đi qua Mẹ trang đời ý nhị
Loan Tin Mừng Con Mẹ đến dương gian.
Mai Mẹ về, con cái được bình an
Ai đã đến, ai không nhìn thấy Mẹ ?
Ánh trăng hiền ru đời con lặng lẽ…
Chiếu vào hồn, trăng tỏa sáng lung linh.
Mai Mẹ về, từng giọt nắng rung rinh
Dưới tán cây mới trồng, ru gió
Khách hành hương ngắm nhìn bỡ ngỡ
Bên công trình mới được dựng xây.
Mai Mẹ về, con đứng nơi đây
Noi gương Mẹ chắp tay cầu nguyện
Mẹ tuyệt vời: Đặc ân VÔ NHIỄM,
Xin cho con núp bóng Mẹ hiền.
Mai Mẹ về, như một thoáng thần tiên
Lòng con thấy lâng lâng khó tả
Ru giấc mộng trong chiều thu êm ả,
Chờ trăng lên, dâng Mẹ chuỗi kinh cầu…
TUONG ME NUI CUI
TRĂNG VỀ NÚI CÚI
GB. Sỹ Trọng .
Từ khoá:

Bài viết liên quan VĂN HÓA